Việc bước lên chuyến tàu sai không phải là vấn đề của tôi, dù sao thì ai trong chúng ta cũng có thể mắc sai lầm. Vấn đề của tôi là không xuống tại trạm dừng đầu tiên. Khi bạn ngã, đừng nằm đó; hãy chọn điều gì đó và đứng dậy. Cuộc sống, đối với tôi, là một hành trình đầy những lựa chọn, con đường, và quyết định. Mỗi bước đi, mỗi hướng bạn chọn, đều định hình số phận của bạn. Có những lúc bạn sẽ thấy mình đang trên chuyến tàu sai, đi về một hướng mà bạn chưa bao giờ dự định, đến một điểm đến mà bạn chưa bao giờ mong muốn. Nếu bạn lên nhầm tàu, hãy chắc chắn xuống tại trạm dừng đầu tiên. Bạn càng ở lại lâu, chuyến quay lại sẽ càng đắt đỏ hơn. Tôi không nói về tàu, tôi đang nói về cuộc sống, về những lựa chọn, và về tầm quan trọng của việc nhận ra khi nào bạn đang trên con đường sai trước khi quá muộn. Tất cả chúng ta đều đã từng ở đó, phải không? Tất cả chúng ta đều đã từng thấy mình trên một chuyến tàu ẩn dụ mà không cảm thấy đúng, có thể đó là một mối quan hệ, một công việc, một thói quen, hoặc một tư duy. Ban đầu, chúng ta có thể đã phớt lờ những dấu hiệu cảnh báo, tự nhủ rằng mọi thứ sẽ tốt hơn, rằng chúng ta có thể thay đổi tình hình, hoặc rằng sự khó chịu mà chúng ta cảm thấy chỉ là tạm thời. Nhưng sâu thẳm trong lòng, chúng ta biết. Chúng ta biết rằng chuyến tàu này đang đưa chúng ta ra xa khỏi con người mà chúng ta đáng lẽ ra phải trở thành. Sự thật là, càng ở lại lâu trên chuyến tàu sai đó, chúng ta càng đầu tư vào nó, thời gian của chúng ta, năng lượng của chúng ta, cảm xúc của chúng ta. Chúng ta bắt đầu biện minh cho những quyết định của mình, tự nhủ rằng đã quá muộn để quay lại, rằng chúng ta đã đi quá xa. Nhưng càng ở lại lâu, chúng ta càng mất nhiều hơn. Cái giá chúng ta phải trả cho việc tiếp tục đi trên con đường sai lầm thường lớn hơn nhiều so với chi phí để bước xuống tại trạm dừng đầu tiên.
Cuộc sống quá quý giá để lãng phí trên những con đường sai lầm. Nếu bạn thấy mình đang trên một chuyến tàu không dẫn đến tiếng gọi thật sự của mình, nếu bạn đang đi về một hướng mà trái tim bạn cảm thấy không đúng, đừng sợ hãi để bước xuống. Đừng để lòng tự trọng, sợ hãi, hay sự bướng bỉnh giữ bạn kẹt lại trong một hành trình không dành cho bạn. Càng ở lại lâu, bạn sẽ mất càng nhiều hơn: sự bình yên, niềm vui, mục đích và sức khỏe tinh thần của bạn. Đừng quên rằng mỗi trạm dừng là một cơ hội để bắt đầu lại. Mỗi khoảnh khắc là một cơ hội để chọn một con đường khác, để bước xuống tàu và đi theo một hướng mới. Nó có thể khó khăn, nó có thể đau đớn, nhưng nó sẽ xứng đáng. Chuyến quay về, dù đầy thách thức, là một hành trình của sự chữa lành, của sự khám phá lại bản thân, và của việc lấy lại con người thật của bạn. Vì vậy, tôi hỏi bạn hôm nay, bạn đang trên chuyến tàu nào? Nó đang đưa bạn đi đâu? Và nếu đó là chuyến tàu sai, bạn có đủ dũng cảm để bước xuống tại trạm dừng đầu tiên không? Hãy nhớ rằng, cái giá của chuyến quay lại chỉ càng đắt đỏ hơn khi bạn ở lại lâu hơn. Đừng chờ đến khi cái giá quá cao. Hãy chọn con đường dẫn đến cuộc sống, đến bình yên, đến tình yêu, và đến mục đích thật sự của bạn. Cầu mong tất cả chúng ta đều có trí tuệ để nhận ra khi nào chúng ta đang trên chuyến tàu sai và dũng cảm để bước xuống và chọn một con đường tốt hơn. Và cầu mong hành trình phía trước của chúng ta là một hành trình của hy vọng, chuộc lỗi, và vô vàn những khả năng mới.
* Bản dịch của Nhóm Tủ sách Công Giáo.
(Suy niệm của Albert Nwosu)